Gibraltar - mảnh nhượng địa cuối cùng ở Châu Âu
Tâm trạng người Gibraltar bây giờ được viên trợ lý kỳ cựu Bill Hartsorn của Cao ủy Anh tại "ghềnh đá" phơi bày: "Một điều nực cười, là sau lệnh phong tỏa hoàn toàn Gibraltar của Thống chế Franko vào năm 1969 - mãi đến ngày 20/4/1982 mới được bãi bỏ nhờ một thỏa hiệp giữa Vương quốc Anh và Hoàng triều Tây Ban Nha - không đáp ứng được thực tế lịch sử. Ngược lại là đằng khác, sự "cách ly" khiến người
"Cánh cổng" ngăn cách mảnh đất tô nhượng Gibraltar với các vùng đất Tây Ban Nha kế cận đã được mở rộng trước những áp lực bên ngoài, sau khi Madrid quyết định gia nhập Liên minh châu Âu (EU) đầu những năm 80 thế kỷ trước. "Thực ra chúng tôi là một sắc dân thống nhất - luật sư Hose Manuel Tria, một người gốc Gibraltar chính cống nói - Chúng tôi luôn ủng hộ những chính sách cởi mở của chính phủ hiện hữu tại Madrid, nhưng đồng thời chúng tôi cũng luôn lo sợ rằng một ngày nào đó người Tây Ban Nha và người Anh sẽ đạt được một "thỏa thuận đen tối" ngay trên lưng chúng tôi".
Quan điểm này cũng được thủ lĩnh Jo Bosano của Công đảng
Toàn cảnh Gibraltar. |
Còn đích thân viên Bộ trưởng Thứ nhất (chức danh quyền lực cao nhất dành cho người Gibraltar) J.Hasan quả quyết: "Bán đảo
Sau khi chính phủ của Thủ tướng Gordon Brown lên cầm quyền ở
Lực lượng Anh đồn trú ở Gibraltar luôn là một con số bí mật, nhưng người ta ước đoán có từ 3.000 - 4.000 binh sĩ Anh thường xuyên hiện hữu tại đây; trong khi cả vùng Gibraltar chỉ có chừng 200 giáo viên. Điện được người
"Trong mọi trường hợp - anh Diego Estrada, nhân viên bảo vệ một khách sạn địa phương, khẳng định - Chúng tôi có câu ngạn ngữ "cửa miệng" mà người Tây Ban Nha vẫn thường rêu rao: "Đường rộng ra biển cả là của ngài, còn đường bộ chật hẹp xin dành cho tôi". Dân Gibraltar chúng tôi sẽ không lùi bước. Chúng tôi muốn theo hình mẫu của nhà nước