Lần ra thủ phạm nhờ vết cắn

Thứ Sáu, 13/02/2015, 17:00
Vết cắn được coi là một bằng chứng pháp y độc đáo trong điều tra hình sự. Nhờ kỹ thuật xác minh vết cắn do sát thủ để lại trên người nạn nhân mà nhiều vụ án nghiêm trọng đã được hé mở, giúp cơ quan điều tra tìm ra thủ phạm, điển hình là vụ điều tra tên sát nhân hàng loạt khét tiếng nước Mỹ Ted Bundy.

Những vết cắn biết "nói"

Một đêm, hai cô gái Lisa Levy và Martha Bowman ở Florida, Mỹ đã bị sát hại dã man trong phòng ngủ. Không có dấu vân tay, không có tang vật gây án.

Các điều tra viên chỉ có một mẫu máu, mẫu tinh trùng và tất cả đều không dẫn tới đâu. Tuy nhiên, họ phát hiện ra một vết cắn lạ ở trên mông trái của nạn nhân Lisa Levy.

Một điều tra viên đã cẩn thận đặt một chiếc thước kẻ màu vàng bên cạnh vết cắn rồi chụp ảnh. Ông biết rằng dấu vết này có thể là đầu mối quan trọng.

Sau khi giết chết cả chục cô gái, bị bắt, trốn ngục, bị bắt lại rồi lại trốn thoát, cuối cùng Ted Bundy cũng bị tóm trong một chiếc xe ăn cắp và bị đưa về đồn cảnh sát ở Pensacola. Điều tra viên đã tìm cách buộc hắn phải cho họ lấy mẫu khuôn răng để đối chiếu với vết cắn khả nghi nói trên.

Tiến sĩ Richard Souviron, một nha sĩ ở thành phố Coral Gables, đã chụp ảnh răng hàm trên và dưới cùng lợi của Bundy.

Tại tòa, ông Souviron đã miêu tả vết cắn trên người nạn nhân Lisa Levy. Ông đưa ra các điểm đặc biệt của vết cắn và cho biết chúng khớp với mẫu khuôn răng của Bundy như thế nào. Từng đặc điểm như cấu trúc hàm răng, chỗ răng bị sứt, kích thước răng, độ sắc nhọn của răng...

Khi ông đặt lên bàn một bức ảnh phóng to vết cắn rồi đặt lên trên bức ảnh đó một tấm trong suốt có in khuôn răng của Bundy, hai hình ảnh không có điểm khác biệt. Đây là bằng chứng có giá trị nhất mà bên công tố có để chống lại Ted Bundy.

Hắn đã bị tuyên án tử hình bằng ghế điện. Đây là vụ đầu tiên trong lịch sử pháp lý bang Florida dựa vào bằng chứng là vết cắn.

Vết cắn của Ted Bundy để lại trên mông nạn nhân.

Một vụ án điển hình khác mà thủ phạm cũng bị phát hiện nhờ vết cắn là vụ sát hại nữ sinh 15 tuổi tên Linda Peacock ở Scotland (Anh) năm 1967. Trên ngực trái của nạn nhân có một vết bầm tím bất thường.

Các điều tra viên xác định vết bầm tím này xuất hiện trong quá trình vật lộn giữa nạn nhân và hung thủ, đồng thời cho rằng hung thủ đã cắn nạn nhân rất mạnh ở vị trí đó.

Khi điều tra viên mời nha sĩ Warren Harvey tới xem vết bầm tím và ông xác định đây đúng là vết bầm do bị cắn. Nhìn gần hơn, ông Harvey phát hiện răng của kẻ thủ ác không bằng ở một số chỗ và có vẻ hắn có hàm răng lởm chởm.

Cảnh sát đã tới trung tâm giam giữ thanh niên trong vùng và lấy mẫu khuôn răng gần 30 tù nhân để so sánh với vết cắn. Nha sĩ Harvey nghiên cứu các mẫu và thu hẹp số nghi phạm còn 5 người.

5 người này được lấy mẫu khuôn răng một lần nữa và nhóm nghiên cứu đã xác định được nghi phạm: Gordon Hay 17 tuổi. Hắn bị bắt giữ vì tội đột nhập vào một nhà máy.

Hắn bị kiểm tra răng một lần nữa và lần này, nha sĩ Harvey phát hiện một chiếc răng của hắn có hai hố do bị thiếu canxi. Hai hố răng này khớp với vết cắn trên ngực nạn nhân. Phát hiện này là một bằng chứng nha khoa được đưa ra trước tòa lần đầu tiên ở Scotland.

Trước tòa, nha sĩ đã trình bày nghiên cứu về răng của 324 binh sĩ trẻ mà ông từng thực hiện và phân tích rằng răng của Gordon Hay đặc biệt đến mức khó có thể tìm được một bộ răng thứ hai.

Với bằng chứng thuyết phục này, Hay trở thành người đầu tiên ở Anh bị kết án dựa vào bằng chứng pháp y nha khoa.   

Lần theo dấu vết

Dù vết cắn quan trọng như vậy trong quá trình lần ra thủ phạm nhưng lại thường không được chú ý. Nha sĩ pháp y kinh nghiệm mới có thể phát hiện được vết cắn giữa nhiều dấu vết khác.

Chuyên gia nghiên cứu những kẻ sát nhân hàng loạt, ông Grover M. Godwin, nhận định, một số sát nhân thường cắn nạn nhân vì chúng không coi nạn nhân là con người mà đối xử với họ như đồ vật.

Cắn là hành động trong một vụ tấn công tình dục bạo lực, nhằm kiểm soát và khống chế nạn nhân hoàn toàn. Hành động này thể hiện sự tức giận, hiếu chiến và sức mạnh của thủ phạm. Hắn làm hại nạn nhân bằng mọi cách có thể, và răng là một công cụ.

Ảnh chụp từ một vết cắn.

Không chỉ thủ phạm cắn nạn nhân và chính thủ phạm còn bị nạn nhân cắn trả. Nhiều nha sĩ pháp y còn cẩn thận lấy cả mẫu khuôn răng của nạn nhân để phòng trường hợp cần dùng đến.

Nghe có vẻ đơn giản nhưng bằng chứng dựa vào vết cắn phức tạp hơn nhiều so với những gì chúng ta hình dung.

Vai trò của một chuyên gia nha khoa trong quá trình điều tra hình sự không chỉ là để xác định nạn nhân dựa vào răng, đặc biệt là nạn nhân chết cháy, họ còn có nhiều nhiệm vụ khác như so sánh khuôn răng của nghi phạm với vết cắn trên người nạn nhân hoặc so sánh khuôn răng của nạn nhân với vết cắn mà họ để lại trên người thủ phạm.

Trước tiên, các chuyên gia sẽ xác định xem vết cắn là của người hay động vật, sau đó ghi lại mọi chi tiết về kích thước, hình dạng, màu sắc, vị trí vết cắn trên cơ thể…

Bao giờ bức ảnh chụp vết cắn cũng có hai cây thước, một cây đặt theo chiều dài và một cây đặt theo chiều rộng vết cắn. Nếu không có thước kẻ, các điều tra viên có thể dùng đồng xu, hộp diêm để đối chiếu kích thước.

Họ cũng phải chụp cả ảnh vết cắn mà không có vật đối chiếu để đảm bảo không ai có thể cáo buộc họ cố tình đặt thước kẻ, đồng xu hay bao diêm để che mất bằng chứng nào đó bên dưới.

Khi chụp ảnh, họ cũng phải đảm bảo chụp nhiều góc, trong đó có góc độ mà máy ảnh thẳng góc với vết cắn.

Tuy nhiên, không phải nha sĩ nào cũng có thể ra trình bày bằng chứng trước tòa. Họ phải trải qua thẩm tra về trình độ chuyên môn, bằng cấp và kinh nghiệm.

Ngoài ra, không phải mọi vết cắn đều có giá trị pháp y và đều được tòa chấp nhận. Dù vậy, nha khoa pháp y vẫn là một công cụ hữu hiệu trong lịch sử phá án.

Dương Thùy
.
.