#truyện ngắn

Ngôi nhà có giàn hoa giấy
10:13 24/10/2025

Nhớ lại giấc mơ. Nó thấy hiện ra trước mắt con đường mòn quen thuộc chui qua cái cổng làng thâm thấp. Giấc mơ trở về đã thành sự thật. Nó sẽ trở về chính ngôi nhà của mình. Ngôi nhà của tuổi thơ. "Bố ơi! Con đã trở về! Con sẽ hoàn lương kiếp này! Hoàn lương cho cả kiếp sau nữa bố ơi!". Nó sẽ thắp hương để nói với bố, với mẹ điều ấy. Rồi nó sẽ tự tay chăm sóc ngôi nhà. Tự tay trồng một giàn hoa giấy. Hoa giấy đủ màu đỏ, trắng, tím, vàng.

Ngày và đêm trong ngôi nhà có hai liệt sĩ
08:06 24/10/2025

Đêm ấy, thiếp đi trong nỗi lo canh cánh cho hai đứa con, bà Ngần gặp ác mộng. Giờ phút hy sinh của cha chồng và chồng tái hiện liên hồi. Rồi, khuôn mặt hai người loang loáng chuyển sang khuôn mặt của bà với mẹ chồng, rồi lại sang thằng Đức, thằng Đăng. Lúc nào cũng là muôn ánh mắt đỏ thù địch bủa vây, họng súng quây từ bốn phía. Càng muốn thoát ra càng bị trì néo sâu hơn. Những họng súng sẵn sàng nhả đạn bất cứ lúc nào không báo trước.

Khi tình yêu đến
15:45 17/10/2025

Lần đầu tiên Đào ngồi trong chiếc xe sang trọng cùng một người đàn ông uy lực đi chợ. Hai người cứ ríu vào nhau. Còn Mong thì thầm nghĩ đúng là mong được ước thấy. Mong bảo: “Trời se trời sắp, trời dựng câu chuyện cho mình gặp nhau đó em à, trời giao em là thần giữ của cho anh đấy, gặp em lần đầu mà anh không muốn xa em nữa rồi”.

Ngày mai đời vẫn xôn xao
19:59 12/10/2025

Mày làm gì mà chậm như con rùa thế hả Duyên ơi! Tiếng bà mẹ chồng nhặng xị chói gắt làm Duyên rối lên. Cô đâu có ba đầu sáu tay mà có thể làm được nhiều việc cùng lúc. Sáng dậy nấu ăn cho cả nhà, đưa thằng Mít, thằng Bo đi học, rồi giặt giũ, dọn dẹp, xong lại sang công ty làm sổ sách cùng con bé kế toán đang học việc.

Chuyện ở làng Đông Xá
17:02 08/10/2025

Đêm ấy, ông Lễ ngồi một mình trong ngôi nhà thờ tổ chưa lợp mái, gió rít qua giàn giáo gỗ như tiếng ai rên rỉ. Ông đốt điếu thuốc, nghe tiếng mưa dội xuống mái nilon, mặt trầm ngâm. Mấy ngày rồi ông nhận được vài tin nhắn đòi tiền công và cả những lời đe dọa. Hiện có cả chục người trong làng vẫn chưa nhận được đồng tiền nào từ quỹ "tâm linh" của ông Lễ. Những lời đồn đại về sự bất minh tài chính, về những khoản chi tiêu mập mờ lan ra khắp nơi...

Truyện ngắn đầu tay
14:53 28/09/2025

Nhiều bạn hỏi tôi bắt đầu sự nghiệp văn học như thế nào. Thôi được, tôi sẽ kể cho các bạn nghe ngay bây giờ.

Một vết tàn tro
14:19 26/09/2025

Ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn bàn càng như tô vẽ thêm sự ảm đạm u uất cho không gian xung quanh. Trước mặt cô là chiếc điện thoại của chồng, màn hình mở ra một bức ảnh cũ chụp cả nhóm Pickleball. Một bên khung hình, người phụ nữ tên M đứng đó, một dáng vẻ mộc mạc chừng mực nhưng toát lên sự tự tin lạ thường.

Người gom gió xước
09:44 26/09/2025

Hùng nắm trọn bàn tay con gái đặt hờ lên trán xem anh sốt ra sao. Mây e thẹn, ngón tay mềm mại ngọ nguậy yếu ớt. Cơn sốt cao đột ngột khiến Hùng không thể hành quân sang sông theo đội hình đơn vị, bệnh xá cũng không ở lại bên này, du kích Mây được giao chăm sóc. Cơn sốt hành hạ anh mấy ngày, cứ mê man, mê man. Đêm nằm nghe súng nổ bên kia sông, anh nằng nặc đòi đi.

Nắng vàng trên nóc Tu Lung
17:53 20/09/2025

Nắng chiều dựng lên phía bên kia sườn núi. Màn sương lam bắt đầu lùng bùng vây lấy nóc Tu Lung. Con bìm bịp cất lên từng hồi, tiếng kêu như trả lại cho Tu Lung sự yên bình vốn có. Giữa nóc, trai gái đã lục đục về sau một ngày dài dọn lại rẫy cũ, chuẩn bị cho mùa tra hạt lúa mới. Họ nói cười ríu ran, chạy đùa giỡn với các em nhỏ ở sân nhà Rông. Một vài nhà khói bếp chiều đã bay lên, bện với hơi sương núi lạnh quẩn quanh chưa chịu tan vội.

Ánh mắt Trường Sơn
15:21 20/09/2025

Chợt bị đẩy mạnh một cái, tôi loạng choạng suýt ngã. Một bóng người ập vào... một vật mềm mềm mơn mơn cánh tay, một cánh tay mềm quàng lên cổ và một cái miệng ướt át hôn chụt vào má. Mùi mồ hôi khen khét. Những tiếng cười, tiếng la hét ran ran của cánh lính và của đám thanh niên xung phong: Hôn nữa đi, hôn nữa đi!

Trái tim người lính
08:52 12/09/2025

An thấy một tiếng gió rít, có vật nhọn hoắt găm vào bả vai, rút cạn sức lực của anh. Máu túa ra nhuộm đỏ vai áo, An rời cương ngựa, gục xuống một vùng tối hỉm. Rừng thẳm nuốt chửng anh. Sương đêm buốt giá, chỉ còn tiếng u u ném vào vách đá lởm chởm những thanh âm bí ẩn.

Hạnh
13:56 05/09/2025

Tôi gọi điện cho Hạnh bằng tài khoản Zalo. Hạnh mở nghe: “Em đây” rồi im bặt luôn. Tôi giật mình, nhận thấy trong giọng nói của Hạnh hôm nay có cái gì ấy nức nở, nghẹn ngào ghê lắm. Tôi vội gọi lại “Alo, alo!...”. Rồi cứ thế, tôi gào vào chiếc mic nhỏ xíu của chiếc điện thoại: “Hạnh ơi!, Hạnh ơi!…".

Truyện ngắn Trần Chiến, phong cách giả cổ và nhân văn
11:08 05/09/2025

Những năm gần đây, nhà văn Trần Chiến được trao một số giải thưởng cao trong các cuộc thi truyện ngắn và hai giải thưởng hàng năm của Hội Nhà văn Hà Nội. Có thể nói, trong dòng chảy văn xuôi Việt Nam đương đại, nhà văn Trần Chiến nổi lên như một cây bút có sở trường đặc biệt là viết truyện ngắn theo phong cách giả cổ.

Lưu Bạch Đàn
10:57 05/09/2025

Lưu Bạch Đàn nhớ lần canh cho phạm nhân tắm, Nghiệp đã bất ngờ tung cú đấm thẳng vào mặt anh. Môi rách, máu tràn xuống lưỡi. Trong khoảnh khắc ấy, anh cũng trả lại một cú chí mạng. Không ghi vào biên bản. Trước khi tống hắn vào cái còng giam, anh chỉ nói: “Hòa, nhé!”. Mắt hắn bỗng dịu đi, như sắp khóc. Có những món nợ không cần giấy mực, chỉ cần trả đúng lúc, rồi như chưa từng...

Thành phố của em
13:04 26/08/2025

Lặng lẽ giữa trời đông trắng xóa, hắn chỉ thầm ước: giá như bạn gái hắn cũng đang ở đây. Hắn sẽ vòng tay ôm nàng thật chặt, rồi thì thầm kể cho nàng nghe về thành phố thơ mộng này, kể về hồ nước mùa thu nơi khu rừng nhỏ giữa lòng thành phố, nơi đàn thiên nga nhởn nhơ bơi lội; kể về con đường dưới tán rừng đỏ rực màu lá phong...

Sau cơn mưa
08:55 22/08/2025

Quân bước đi trong đêm, lòng ngổn ngang những ý nghĩ rối bời khiến anh nghẹn thở. Tối nay, khi ánh đèn pin lướt qua tấm ảnh người phụ nữ đưa trong căn nhà gỗ xiêu vẹo, anh đã lập tức nhận ra người đàn ông đứng ngoài cùng bên phải. Chính là kẻ năm xưa đã phóng xe bạt mạng giữa cơn mưa như trút nước trên con đường đèo, gây nên bi kịch mà suốt đời Quân không thể quên.

Miệng vực
11:17 16/08/2025

Tôi cố thoát khỏi Di, cú dằn khiến tôi đau điếng nhưng lạ chưa, như chiếc vòi bạch tuộc, tay Di vươn dài, những chiếc ngón nuột nà bỗng thõng ra, bất thình lình chộp mạnh vào cổ, đầu móng không sắc nhọn mà tiết ra một thứ keo dính thít chặt vùng da nhạy cảm, tôi hét lên vùng vẫy nhưng bất lực. Di cười khanh khách, điệu cười man rợ đầy khoái cảm. Tôi gầm gừ trong cổ họng, đồ điên, buông tôi ra, đồ thần kinh!

Ở phía tây thành phố
15:43 09/08/2025

Đêm nay, đêm tân hôn. Không biết nó sẽ diễn ra như thế nào. Anh sẽ nói những gì, có phải là những lời có cánh, đại loại như “anh yêu em”, “em bé bỏng của anh”… Có lẽ, chẳng cần anh nói gì cả. Anh cứ yêu em nồng nàn, ôm em thật chặt là đủ rồi, để em cảm nhận được sự che chở, bờ vai rắn chắc tin cậy của anh.

Giải thưởng truyện ngắn và những khoảng trống thẩm mỹ
12:02 03/08/2025

Cuộc thi truyện ngắn Báo Văn nghệ 2022-2024 khép lại không có giải nhất. Một sự thiếu vắng có chủ ý, như cách mà ban giám khảo ghi nhận về chất lượng mặt bằng chung: nhiều truyện khá, ít truyện xuất sắc, và gần như không có truyện chấn động. Dường như sau một chu kỳ tròn hai năm, văn học vẫn chưa kịp rẽ ngoặt khỏi chính mình.

Cạm bẫy
18:43 31/07/2025

Người đàn ông to lớn, với vết sẹo dài vắt từ trán xuống cằm, nhấc bổng Bình. Cậu chưa kịp định thần thì cơ thể đã bị quăng mạnh vào góc phòng, va đập xuống sàn nhà lạnh lẽo và bẩn thỉu. Một chiếc giày nặng trịch lập tức đạp xuống đầu, ghì chặt không chút thương xót. "Đồ vô dụng!" - Hắn gầm lên, giọng khàn khàn như tiếng thú hoang, đôi mắt ánh lên sự hung bạo điên cuồng.