#truyện ngắn

Trái tim người lính
08:52 12/09/2025

An thấy một tiếng gió rít, có vật nhọn hoắt găm vào bả vai, rút cạn sức lực của anh. Máu túa ra nhuộm đỏ vai áo, An rời cương ngựa, gục xuống một vùng tối hỉm. Rừng thẳm nuốt chửng anh. Sương đêm buốt giá, chỉ còn tiếng u u ném vào vách đá lởm chởm những thanh âm bí ẩn.

Hạnh
13:56 05/09/2025

Tôi gọi điện cho Hạnh bằng tài khoản Zalo. Hạnh mở nghe: “Em đây” rồi im bặt luôn. Tôi giật mình, nhận thấy trong giọng nói của Hạnh hôm nay có cái gì ấy nức nở, nghẹn ngào ghê lắm. Tôi vội gọi lại “Alo, alo!...”. Rồi cứ thế, tôi gào vào chiếc mic nhỏ xíu của chiếc điện thoại: “Hạnh ơi!, Hạnh ơi!…".

Truyện ngắn Trần Chiến, phong cách giả cổ và nhân văn
11:08 05/09/2025

Những năm gần đây, nhà văn Trần Chiến được trao một số giải thưởng cao trong các cuộc thi truyện ngắn và hai giải thưởng hàng năm của Hội Nhà văn Hà Nội. Có thể nói, trong dòng chảy văn xuôi Việt Nam đương đại, nhà văn Trần Chiến nổi lên như một cây bút có sở trường đặc biệt là viết truyện ngắn theo phong cách giả cổ.

Lưu Bạch Đàn
10:57 05/09/2025

Lưu Bạch Đàn nhớ lần canh cho phạm nhân tắm, Nghiệp đã bất ngờ tung cú đấm thẳng vào mặt anh. Môi rách, máu tràn xuống lưỡi. Trong khoảnh khắc ấy, anh cũng trả lại một cú chí mạng. Không ghi vào biên bản. Trước khi tống hắn vào cái còng giam, anh chỉ nói: “Hòa, nhé!”. Mắt hắn bỗng dịu đi, như sắp khóc. Có những món nợ không cần giấy mực, chỉ cần trả đúng lúc, rồi như chưa từng...

Thành phố của em
13:04 26/08/2025

Lặng lẽ giữa trời đông trắng xóa, hắn chỉ thầm ước: giá như bạn gái hắn cũng đang ở đây. Hắn sẽ vòng tay ôm nàng thật chặt, rồi thì thầm kể cho nàng nghe về thành phố thơ mộng này, kể về hồ nước mùa thu nơi khu rừng nhỏ giữa lòng thành phố, nơi đàn thiên nga nhởn nhơ bơi lội; kể về con đường dưới tán rừng đỏ rực màu lá phong...

Sau cơn mưa
08:55 22/08/2025

Quân bước đi trong đêm, lòng ngổn ngang những ý nghĩ rối bời khiến anh nghẹn thở. Tối nay, khi ánh đèn pin lướt qua tấm ảnh người phụ nữ đưa trong căn nhà gỗ xiêu vẹo, anh đã lập tức nhận ra người đàn ông đứng ngoài cùng bên phải. Chính là kẻ năm xưa đã phóng xe bạt mạng giữa cơn mưa như trút nước trên con đường đèo, gây nên bi kịch mà suốt đời Quân không thể quên.

Miệng vực
11:17 16/08/2025

Tôi cố thoát khỏi Di, cú dằn khiến tôi đau điếng nhưng lạ chưa, như chiếc vòi bạch tuộc, tay Di vươn dài, những chiếc ngón nuột nà bỗng thõng ra, bất thình lình chộp mạnh vào cổ, đầu móng không sắc nhọn mà tiết ra một thứ keo dính thít chặt vùng da nhạy cảm, tôi hét lên vùng vẫy nhưng bất lực. Di cười khanh khách, điệu cười man rợ đầy khoái cảm. Tôi gầm gừ trong cổ họng, đồ điên, buông tôi ra, đồ thần kinh!

Ở phía tây thành phố
15:43 09/08/2025

Đêm nay, đêm tân hôn. Không biết nó sẽ diễn ra như thế nào. Anh sẽ nói những gì, có phải là những lời có cánh, đại loại như “anh yêu em”, “em bé bỏng của anh”… Có lẽ, chẳng cần anh nói gì cả. Anh cứ yêu em nồng nàn, ôm em thật chặt là đủ rồi, để em cảm nhận được sự che chở, bờ vai rắn chắc tin cậy của anh.

Giải thưởng truyện ngắn và những khoảng trống thẩm mỹ
12:02 03/08/2025

Cuộc thi truyện ngắn Báo Văn nghệ 2022-2024 khép lại không có giải nhất. Một sự thiếu vắng có chủ ý, như cách mà ban giám khảo ghi nhận về chất lượng mặt bằng chung: nhiều truyện khá, ít truyện xuất sắc, và gần như không có truyện chấn động. Dường như sau một chu kỳ tròn hai năm, văn học vẫn chưa kịp rẽ ngoặt khỏi chính mình.

Cạm bẫy
18:43 31/07/2025

Người đàn ông to lớn, với vết sẹo dài vắt từ trán xuống cằm, nhấc bổng Bình. Cậu chưa kịp định thần thì cơ thể đã bị quăng mạnh vào góc phòng, va đập xuống sàn nhà lạnh lẽo và bẩn thỉu. Một chiếc giày nặng trịch lập tức đạp xuống đầu, ghì chặt không chút thương xót. "Đồ vô dụng!" - Hắn gầm lên, giọng khàn khàn như tiếng thú hoang, đôi mắt ánh lên sự hung bạo điên cuồng.

Trở về
10:27 30/07/2025

Đêm mùa đông giáp Tết gió lạnh ù ụ thổi. Đã 3 đêm liền hắn lảng vảng ngoài bìa rừng đợi khi đèn đóm các hộ xung quanh ngôi nhà mẹ con Hre tắt hết mới lặng lẽ bò vào sát hàng rào khu vườn có con đường mòn dẫn ngược từ lòng suối cạn. Con mực vẫn còn trung thành với hắn, tuyệt không sủa một tiếng, còn liếm vào tay hắn trong đêm tối như một lời an ủi chủ.

Trở về từ mùa hạ
15:12 25/07/2025

Ông Năm chỉ gặp bố mình số lần đếm trên đầu ngón tay. Lần nào cũng ngắn ngủi, vội vã như cánh chim vụt qua bầu trời mỗi chiều hạ. Mỗi lần ông trở về nhà là một cuộc chạy đua với thời gian. Có lần chỉ ở được vài tiếng với mấy mẹ con bố đã vội đi. Nhưng với đứa trẻ như ông Năm ngày ấy, từng phút giây có bố bên cạnh đều quý giá.

Người đàn bà trong mưa
10:15 18/07/2025

Người đàn bà dựa đôi vai trần lạnh buốt vào bức tường mốc vếu. Bàn tay dài có những ngón tay thon mảnh run run bập lên điếu thuốc đang cháy dở. Đôi mắt thiếu ngủ, thâm quầng được phết nhũ lóng lánh nhưng vẫn không giấu được sự mệt mỏi và già nua trước tuổi.

Chiếc lồng gió
16:42 15/06/2025

Hồi còn đi học, Tuyết từng mơ làm cô giáo. Không phải vì cô muốn đứng bục giảng, mà vì mê mùi phấn trắng, mê những giọng nói ngân dài trên nền bảng đen. Rồi cô mơ làm phóng viên, không vì săn tin, mà vì yêu cái cảm giác ngồi giữa đường đời, ghi lại mọi nhịp đập của cuộc sống bằng những trang báo. Rồi sau đó… cô không mơ nữa.

Gấu mẹ và đôi tình nhân dưới trăng
23:29 12/06/2025

Mái tóc nàng quấn lấy vai anh, làm anh mê đắm như lạc bước vào rừng đêm trong mùi hương của lá rừng ngây ngất. Không hiểu nàng gội đầu bằng thứ lá rừng đặc biệt gì mà mùi vị thơm tho, quyến rũ đến vậy. Hai cánh tay của nàng tự dưng có lúc ôm siết lấy cổ anh một cách tin cậy và mộng mị. Anh bước đi mà không phải đi, như một kẻ mộng du ban ngày giữa hai bờ thực-ảo.

Giông gió trái mùa
14:52 31/05/2025

Tình yêu của Liên chưa đủ tạo thêm dũng khí để anh có thể quyết tâm dứt mình ra khỏi những đam mê với bao điều cũ càng, những trăn trở hoài nghi về bi kịch của tiền nhân. Lời hứa hôn như một bức email chưa gửi còn treo lơ lửng trong hộp thư nháp. Đôi khi anh tự trách mình chẳng làm được gì cho Liên mà còn khiến cô ấy rơi vào tình cảnh “trở đi mắc núi, trở lại mắc sông”.

Giấc mơ của chiếc máy lọc nước
07:43 20/04/2025

Chiếc máy lọc nước nằm trên kệ bếp nhà bà Tư đã lâu. Màu trắng tinh khôi ngày nào giờ đã ngả vàng. Đường viền của nó, chỗ tiếp giáp giữa lớp nhựa và kim loại, đã sẫm lại, hằn những vệt bụi nâu bám hờ mà chẳng ai buồn lau. Vậy nhưng, mỗi khi ai đó bật nút để lấy nước lọc, nó vẫn phát ra tiếng ù ù nhè nhẹ. Cứ như không phải tiếng máy chạy, mà giống một hơi thở dài bị nén lại, đều đều, tưởng như tiếng của một kẻ đã quá quen bị quên lãng, nhưng vẫn cứ hoạt động, cứ sống.

Mệ nội tôi
13:39 12/04/2025

Mệ kể nhiều chuyện trên đời, những thăng trầm đời mệ làm tôi thương lắm… Mệ không thể quên được, hôm đó trời trở lạnh, ba về thăm nhà sau nhiều tháng đi xa, ôm các con nhỏ vào lòng chưa ấm thì bị cảnh sát Sài Gòn cũ ập đến bắt ông ấy đi. Vài tháng sau, gia đình nhận được tin dữ: "Ông đã chết trong nhà lao".

Hư danh
10:59 09/04/2025

Cái tin Đỗ Thử đang từ một anh Trưởng phòng được điều từ đâu về giữ chức quyền Viện trưởng làm cho không ít người sững sờ, bởi vì trình độ học vấn thuộc loại thường thường bậc trung, tuổi đã ngoại ngũ tuần, từng chuyển công tác từ nơi này đến nơi khác dăm bảy bận.