Hồi còn đi học, Tuyết từng mơ làm cô giáo. Không phải vì cô muốn đứng bục giảng, mà vì mê mùi phấn trắng, mê những giọng nói ngân dài trên nền bảng đen. Rồi cô mơ làm phóng viên, không vì săn tin, mà vì yêu cái cảm giác ngồi giữa đường đời, ghi lại mọi nhịp đập của cuộc sống bằng những trang báo. Rồi sau đó… cô không mơ nữa.