Những nữ điệp viên hàng đầu ở Mossad
Lịch sử của Mossad ghi nhận công lao của không ít các nữ điệp viên. Nhân vật mọi người thường nhắc đến là Cheryl Hanin, nữ điệp viên đã dùng mỹ nhân kế để nhử và bắt giữ Vanunu, kẻ tiết lộ thông tin về chương trình hạt nhân của
Không phải tất cả các nữ điệp viên của Mossad (
Lớp “Mata Hari” cụ ngoại
Nữ điệp viên thành công nhất và nổi tiếng nhất (trong nội bộ Mossad) chính là Yolande Harmer, người được mệnh danh là “Mata Hari” của
Vào những ngày tháng đầu tiên của cuộc chiến năm 1948, Harmer đang cùng gia đình sống ở Ai Cập. Mẹ cô là một người Thổ Nhĩ Kỳ gốc Do Thái, nhưng tại Ai Cập không ai biết cô có dòng máu Do Thái trong người. Yolande Hamer đã được Moshe Chertok (người sau này trở thành Bộ trưởng Ngoại giao
Người phụ nữ tóc vàng thân hình mảnh khảnh này từng có tới 3 đời chồng. Người chồng cuối cùng của cô là một thương gia Nam Phi, chết trong một vụ tai nạn hàng không. Ngoài ra, Harmer còn có rất nhiều tình nhân - chủ yếu là những người giàu có và có ảnh hưởng tại Cairo, hoặc là những nhà ngoại giao làm việc tại Ai Cập. Trong số những người hâm mộ Harmer, phải kể đến Thủ tướng tương lai của Liban, Đại sứ Thụy Điển tại Ai Cập, Cố vấn chính của Tổng thư ký Liên đoàn các quốc gia Arập và các nhân viên của Đại sứ quán Mỹ, những người đã cung cấp cho cô những bản sao báo cáo gửi về Washington.
Vấn đề chính trong hoạt động của Harmer là việc liên lạc với Tel - Aviv. Cô được cung cấp một máy phát vô tuyến nhưng không sử dụng, trong khi chưa thể tìm được một nhân viên điện đàm. Tất cả mọi báo cáo, Harmer gửi qua thư tới Mỹ, và từ đây chúng được chuyển về Tel-Aviv. Hoạt động tình báo của Harmer tại
Bản thân Tổng thư ký Liên đoàn các nước Arập đã nghi ngờ Harmer về việc hoạt động gián điệp và cho bắt giữ cô. Nhưng một thời gian sau, một số quan chức cao cấp đã cứu Harmer ra khỏi tù trước khi đưa cô sang
Thực tế cuộc đời hoạt động của Harmer trái ngược hẳn với những quan niệm truyền thống tại Mossad. “Phụ nữ không thể thu thập thông tin trong thế giới Arập” - một quan chức lãnh đạo của Mossad đã từng tuyên bố như vậy. Đây cũng là một thực trạng phổ biến, xuất phát từ vai trò của người phụ nữ trong xã hội Arập không được coi trọng. Đó cũng là lý do khiến phụ nữ tại Mossad chủ yếu hoạt động trong các bộ phận hành chính và kỹ thuật, ít tham gia vào các hoạt động nghiệp vụ, kể cả vai trò của các sĩ quan liên lạc.
Ngoài Harmer còn có một trường hợp khác là Lyli Castel, một nữ điệp viên đã trở thành huyền thoại ngay từ khi còn sống. Castel làm việc cho Mossad vào năm 1954 và có kinh nghiệm hoạt động tình báo trước cả khi quốc gia Do Thái được thành lập. Bà là một phụ nữ xinh đẹp và hấp dẫn, nói thành thạo nhiều thứ tiếng như Do Thái, Anh, Pháp, Đức, Nga, Italia và Arập. Với ngoại hình và tài năng, Castel đã hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ đặc biệt tại châu Âu với những mục tiêu cụ thể cho đến hiện nay vẫn chưa được tiết lộ. Bà qua đời vào năm 1970, nhưng những thành công của bà vẫn được nhiều cựu binh của Mossad nhắc đến.
Thế hệ hậu bối xứng danh anh hào
Với việc Meir Amit lên lãnh đạo Mossad vào năm 1963, vai trò của người phụ nữ trong cơ quan tình báo này đã được chú trọng hơn đáng kể. Một số còn lên được tới cương vị chỉ huy các phòng, ban. Họ cũng được tham gia các hoạt động nghiệp vụ phổ biến hơn.
Cụ thể như vai trò của nữ điệp viên Dina Ron từng tham gia chiến dịch tìm kiếm Adolf Eichman, kẻ được Hitler giao nhiệm vụ “giải quyết triệt để vấn đề Do Thái” trong Chiến tranh thế giới lần thứ 2. Dina đóng vai trò tình nhân của một điệp viên đã thuê căn hộ tại
Cũng với mục đích như vậy, một nữ điệp viên trẻ đẹp khác của Mossad đã được giao nhiệm vụ lắp đặt hệ thống nghe trộm bí mật trong hầm ngầm của một thủ lĩnh hàng đầu trong tổ chức Hezbollah vào tháng 2/1998 tại
Một nữ điệp viên xuất sắc khác của Mossad phải kể đến là Ada Sereni, vợ góa của một người Do Thái đã chết trong chiến tranh. Người phụ nữ xinh đẹp này đã đóng vai trò chủ chốt trong chiến dịch ngăn chặn vụ vận chuyển vũ khí tới
Khi đó tại Italia đang chuẩn bị cho một chiến dịch bầu cử với hai phe chủ yếu là Dân chủ Cơ Đốc và Cộng sản. Sau khi Ada tìm cách tuồn thông tin giả, một loạt các tờ báo Italia đã cho đăng ngay trên đầu trang nhất về việc phe Cộng sản âm mưu mua vũ khí về cảng Molfetta. Phía Cộng sản bắt đầu bác bỏ lời buộc tội vô căn cứ trên, trong khi chính quyền lập tức ra lệnh đưa tàu Lino tới cảng
Nhưng chỉ vài tuần sau, phía
Mossad còn có một nữ điệp viên nữa được đánh giá cao là cô gái có mật danh Miss Bakh - từng là một nữ công dân Mỹ từ thành phố South - Bend (bang
Trong chiến dịch đặc biệt nhằm trả đũa vụ khủng bố tại Thế vận hội Munich năm 1972, có sự tham gia của nữ điệp viên Hans, mà hoạt động của cô đã được mô tả trong cuốn sách nổi tiếng Trả thù của George Jonas.
Nhưng nổi tiếng nhất trong lĩnh vực này lại là Amina al - Mufti, người được một số nguồn tin đánh giá là điệp viên giá trị nhất của tình báo
Nhiệm vụ đầu tiên của cô là tới
Đặc điểm hoạt động của Amina là không bao giờ gặp gỡ trực tiếp với các điệp viên của Mossad tại Liban. Kênh thông tin hiệu quả của Amina hoạt động liên tục cho đến khi cô ta bị bắt giữ vào năm 1975. Cô bị giam giữ tại thành phố cảng Sidon trong suốt 5 năm và được trả tự do bằng việc phía Israel đổi hai tù nhân người Palestine đang phải chịu án chung thân. Nhưng cuộc đời hoạt động tình báo của Amina cũng chấm dứt. Với những cái tên và giấy tờ mới, cô hài lòng với cuộc sống mới của một bác sĩ ở miền Bắc
Các nữ điệp viên của Mossad cũng đóng vai trò quan trọng trong vụ thanh toán Ali Hassan Salameh, được coi là kẻ đã lên kế hoạch bắt cóc các vận động viên
Thất bại của chiến dịch này đã khiến Mossad phải trả giá đắt: Sylvia Rafael cùng một loạt điệp viên khác bị bắt giữ và tống giam. Cảnh sát châu Âu còn phát hiện và phá tan một phần đáng kể mạng lưới tình báo của Mossad tại Pháp và nhiều nước khác.
Nỗ lực thứ hai nhằm thanh toán Salameh được tổ chức vào ngày 12/1/1975. Mossad nhận được tin là Salam và Abu Daud, một thủ lĩnh của tổ chức “Tháng 9 đen” sẽ tham gia vào cuộc họp tại một nhà thờ ở thành phố nhỏ Glarus của Thụy Sĩ. Cuộc tấn công được tiến hành nhanh gọn nhưng chỉ tiêu diệt được 3 người Palestine không rõ danh tính. Salameh và Abu Daud không có mặt trong nhà thờ.
Salameh chỉ bị tiêu diệt sau một sai lầm định mệnh: Anh ta cưới cô gái người Liban Geogine Rizak là Hoa hậu thế giới năm 1971 và mua một căn hộ cho cô ta tại trung tâm Beirut. Cuối năm đó, một phụ nữ người Anh là tên Eric Maria Chambers đến thuê một căn nhà đối diện. Bà ta cùng cô vợ của Salameh nhanh chóng trở nên thân quen và thường xuyên qua lại với nhau. Trong một lần như vậy, Chamber đã bí mật gắn được một thiết bị thu phát nhỏ vào gầm chiếc xe Chevrolet của Salameh. Thiết bị này luôn phát ra tín hiệu giúp thông báo về vị trí của chiếc xe cũng như chủ nhân của nó.
Ngày 22/1/1979, Salameh lái chiếc xe của mình đi ngang qua một chiếc Volswagen đậu gần nhà vợ mình. Vào đúng thời điểm chiếc Chevrolet đi sát cạnh chiếc xe đó, tín hiệu từ chiếc máy phát lại có tác dụng kích ngòi nổ trên chiếc Volswagen chất đầy thuốc nổ. Cũng trong ngày này, Bộ tham mưu của Mossad tại Tel-Aviv đã gửi một bức điện trực tiếp tới Văn phòng Thủ tướng